TỎ TÌNH VỚI THÁNG TƯ
Chạm vào tháng tư, xin ai đó cứ bước đi nhè nhẹ và tĩnh lặng để cảm nhận cái thời tiết nửa xuân nửa hạ của những ngày tháng tư chuyển mùa. Tháng tư là bình dị một vòm trời xanh mây trắng. Nắng sóng sánh đổ dài trên những mái ngói cổ trầm lặng màu thời gian. Những đoá hoa đầu hè nở vội, những xe hoa rong chất đầy những bó hoa còn e ấp nụ.
“Chạm tay vào tháng Tư đi anh.
Em sẽ chỉ cho anh màu của nắng.
Lẫn cả màu yêu thương, cả quên nhớ, giận hờn”.
(st)
Tháng tư về rồi đấy, chạm tay vào tháng tư đi em. Ngoài kia những bông gạo đỏ, những tán sưa dường như vẫn lưu luyến chút nắng hanh hao, nhàn nhạt và ngọt ngào của tháng ba. Tháng ba người ta chờ đợi những bông hoa sưa không mùi, không vị, những chùm hoa bưởi trắng thơm ngào ngạt những ngày mưa ẩm ướt, những cây gạo đỏ chơ vơ lẻ loi đứng một mình trong vạt nắng chiều nhàn nhạt. Vậy tháng tư ai đó chờ đợi điều gì nhỉ? Có ai chờ hoa loa kèn trắng không? Có ai thích nghe về truyền thuyết loa kèn không? Có ai mong dù một chút thôi hương của những buổi chuyển mùa đầu hạ? Có ai nhớ về những tán anh đào mùa này cũng đang trắng xóa lối về?
Chạm vào tháng tư, xin ai đó cứ bước đi nhè nhẹ và tĩnh lặng để cảm nhận cái thời tiết nửa xuân nửa hạ của những ngày tháng tư chuyển mùa. Chạm vào tháng tư, người ta chờ đợi một loài hoa của vội vàng, một loài hoa trắng tinh khôi, tượng trưng cho sự chung thủy, đợi chờ và để tháng tư vẫn hát những bản tình ca của gió trên những lối nhỏ đi về. Cho ai đó mơ màng về những lối mòn hoa dại nở, nghe gió hát mùa hè để lặng ngắm những chân trời xanh đến thế.
Tháng tư về rồi, tháng tư đã bắt đầu phủ lên đất trời, thấm vào lòng người cái màu trắng thuần khiết, tinh khôi và giản dị của loa kèn. Bỗng nhớ lắm những sáng sớm se lạnh, những chiều gió mát đi dọc con phố, đâu cũng tràn ngập hoa loa kèn mà nhiều người vẫn gọi là hoa bách hợp, huệ, ly.
Tháng tư là bình dị một vòm trời xanh mây trắng. Nắng sóng sánh đổ dài trên những mái ngói cổ trầm lặng màu thời gian. Những đoá hoa đầu hè nở vội, những xe hoa rong chất đầy những bó hoa còn e ấp nụ, những gánh hàng rong chở đầy những quả mơ óng vàng, những quả xoài nằm xếp lớp ngay ngắn trên những chiếc xảo tre mộc mạc. Thành phố nhỏ, ngõ nhỏ nên loa kèn trắng nối đuôi nhau trên những chiếc xe đạp cũ kĩ đậm màu thời gian, âm thầm xuống phố tự bao giờ. Mỗi mùa loa kèn về, thành phố như được khoác lên mình một thứ gì đó rất đỗi thân thuộc, dịu dàng.
Tháng tư về trời vẫn chưa hết lạnh, nàng Bân vẫn còn lưu luyễn gửi nỗi cô đơn vào những cơn gió hanh hao. Tháng tư, nắng nhẹ nhàng quá, mây trắng cũng nhẹ nhàng. Giữa những tấp nập phố phường, chợt thấy một màu trắng trong của hoa loa kèn thân thương đến lạ. Màu hoa như ôm vào lòng cả đất trời những ngày tháng tư chuyển mùa, nửa xuân nửa hạ. Tháng tư, có ai đó chợt mỉm cười khi thấy cô gái ôm bó hoa loa kèn trong tay đi giữa những vạt nắng lung linh đang ùa về trên phố.
Tháng ba cứ chầm chậm mang cánh hoa đi xa để tháng tư mang loa kèn trở lại vỗ về vào lòng phố, cứ nhẹ nhàng để loa kèn dệt nỗi nhớ vào tháng tư nhé.
Nguồn:Radio News
Sao chép liên kết