Suy tư thời áo trắng
2K3 -
Nhớ những mùa hè năm trước, ta hồn nhiên, vô tư như trẻ nhỏ...
Những tháng ngày vất vả học hành rồi cũng qua đi, những nỗ lực rồi cũng sẽ được đền đáp. Nhưng bạn hiền ơi, ai cất giữ giùm tôi những kỷ niệm thân thương của một thời tuổi trẻ đầy những ước mơ và khát khao này? Mai xa rồi ai thành đạt, giàu sang, ai bần hàn khổ sở, nếu gặp lại nhau liệu còn có vui vẻ, vô tư như hôm qua?
Ngoài sân, sắc đỏ đã bắt đầu về đậu trên cánh phượng, rải rác mấy chùm hoa bàng trăng trắng xinh xinh rắc đầy sân như những ngôi sao li ti. Chú ve con lại trở về trên tán cây rậm rạp mà ca bài ca muôn thuở: “Ve… ve… ve… ve… hè về… hè về…”. Tiếng ve với tuổi học trò bao giờ cũng nôn nao khó tả. Những cung bậc trầm buồn, miên man cứ kéo dài man mác giữa trưa hè chói chang như nhắc ai đó nhớ rằng mình lại sắp thêm một tuổi. Ôi tiếng ve của một thời mơ mộng, làm sao tôi quên được những ngày tháng đẹp tươi này, tuy khó khăn vất vả nhưng thật đáng yêu. Ve ơi, xin chuyển giùm tôi lời nhắn đến bạn bè trong mùa hạ cuối, dẫu mai này chia ly xin đừng quên nhau.
Dù bạn đi đâu, bạn có làm gì, trong tim tôi vẫn luôn lưu giữ hình ảnh bạn với những gì tinh khôi, đẹp đẽ nhất về những ngày chúng ta ở bên nhau. Nguyện chúc bạn thành công trên con đường bạn chọn phía trước. Và mong bạn cũng luôn nhớ về một thời áo trắng chúng ta sống với nhau bên nhau8 ấm áp, nhiều kỷ niệm này nhé, bạn yêu!